top of page

Truyện ngụ ngôn

Chuyện ngụ ngôn là tiếng vọng xa xăm của sự thật. Nếu ai đó kiên định, thế thì có sợi chỉ trong chuyện ngụ ngôn.

Sư tử trong bầy cừu

Người kể:

Trích trong sách:

Tôi đã kể cho bạn một chuyện ngụ ngôn cổ đại... Một con sư tử cái mang thai và nó nhảy từ cồn đất này sang cồn đất khác và cho sinh ra một sư tử con, ngã xuống đất giữa bầy cừu.


Con sư tử con này được lũ cừu nuôi lớn, mặc dầu nó trở thành sư tử. Nhưng chúng đã trở nên quen với con sư tử này và hơn thế nữa, nó cũng là kẻ ăn cây cỏ hệt như mọi con cừu. Và mặc dầu cừu và sư tử không có gương, chúng cảm thấy rằng cái gì đó kì lạ với con cừu này... dài quá, to quá, nhưng cũng không có vấn đề gì.


Rắc rối nảy sinh một hôm khi một con sư tử già thấy đám cừu này đi qua và, trong số chúng, có một con sư tử, non, khoẻ - và lũ cừu không sợ nó! Con sư tử già không thể tin được vào mắt mình - điều đó ngớ ngẩn thế! Nó chạy đuổi theo con sư tử con, vì con sư tử con bắt đầu chạy cùng lũ cừu. Sư tử già gọi nó nhiều lần, "Dừng lại đã!"


Nhưng con sư tử con chưa bao giờ nghĩ rằng nó là bất kì ai khác hơn cừu - một kẻ ăn chay hoàn hảo, ăn cây cỏ, có bạn bè, chuyện tình, bạn gái, tận hưởng cuộc sống - tại sao nó phải dừng lại? Và kẻ đuổi theo này dường như nguy hiểm!


Nhưng con sư tử già không thể cưỡng lại được cám dỗ. Nó chạy theo và bắt giữ con sư tử non và nói, "Cháu ngốc vừa vừa chứ, cháu đã quên mất rằng cháu là sư tử sao?"

Con sư tử non bắt đầu rùng mình vì sợ và nó nói, "Cho cháu đi đi, mọi người đều đi cả.


Nếu họ đi mất cháu sẽ bị lạc. Đừng cản cháu. Xin bác tha cho cháu, để cháu đi. Mọi người đều sắp có bữa trưa ngon lành; ngay bên cạnh con sông có nhiều cỏ ngon thế. Nếu bác muốn bác có thể tới, nhưng đừng cản cháu."


Sư tử già nói, "Cháu ngốc này... cháu đi cùng ta. Cháu đã bắt đầu ăn cỏ sao?"

Sư tử già bắt sư tử non đi theo nó, vì sư tử non không động đậy. Nó muốn đi tới người của nó và cái ông này làm phiền hà một cách không cần thiết. Sư tử già đem nó ra sông và bảo nó, "Nhìn xuống sông và nhìn mặt bác và mặt cháu đi!"


Chẳng cái gì được nói, chẳng cái gì được làm, và một tiếng gầm lớn thoát ra từ sư tử non. Đột nhiên, một sự biến đổi: nó không phải là cừu.

Nhưng không cái gì được nói. Chỉ tấm gương được dùng, tấm gương của dòng sông im lặng.


Thầy chỉ là tấm gương.

Thầy không làm gì cả.

Thầy đơn giản cho phép bạn nhìn vào trong gương của mắt thầy, nhìn vào trong gương của cử chỉ thầy, trong gương của im lặng của thầy, và có lẽ có thể tiếng gầm của sư tử vang ra.


Bạn có thể đánh thức thực tại của bạn.

Câu truyện này được trích trong sách:

Ươm mầm

Bằng lối hành văn khúc triết, gần gũi, J.Krishnamurti cho rằng “dạy học” không nên trở thành một nghề của những chuyên gia như nó đang là như vậy, bởi vì khi đó tình thương sẽ phai tàn

Có các định dạng:

Sách giấy, Ebook

Bình luận

Chia sẻ suy nghĩ của bạnHãy là người đầu tiên viết bình luận.

Email:

Theo dõi chúng tôi trên:

  • Facebook
  • Instagram
  • Youtube
  • Pinterest

Đăng ký nhận bản tin:

Nhấp vào đây để đăng ký
Các chính sách & điều khoản
Về chúng tôi
Đạo đức & tiêu chuẩn

Website: divaohiensinh.com @ 2024 | Được thiết kế bởi web1trang.vn

bottom of page